Trong thời đại mới rất nhiều chuyện vô ý nghĩa về những
thiền sư và các đệ tử được người ta nói tới, và
về chuyện thừa hưởng giáo lý của một ông thầy bởi các môn sinh được đặc biệt ưu đãi, khiến họ được phép
tiếp tục truyền đạt chân lý tới những môn sinh của họ. Tất nhiên
Thiền phải được truyền thụ theo cách thức này, từ
tâm truyền qua tâm, và trong quá khứ cách phổ biến này đã được thật
sự thực hiện. Sự yên lặng và đức khiêm tốn vượt trội hơn hẳn lời
phát biểu và sự xác ngôn. Người được
tiếp nhận một giáo lý như vậy thường giữ kín chuyện đó đến cả
hai chục năm sau. Mãi cho đến lúc có một người khác
vì nhu cầu riêng tư của cá nhân mình khám phá ra được rằng có vị thiền
sư thật sự ở ngay cận bên mình thì mới hay biết rằng giáo lý đã được phổ biến đi, và rồi
tùy trường hợp xảy ra hoàn toàn tự nhiên mà giáo pháp cứ như vậy được
truyền tụng tiếp tục. Trong bất cứ hoàn cảnh nào thiền sư không bao giờ
tự nhận rằng "Ta là kẻ nối nghiệp của người này người
kia." Một lời tự nhận như thế chỉ chứng tỏ ra sự hoàn toàn trái
ngược lại.
Thiền sư Mu-nan chỉ có một người kế vị. Tên của ông
này là Shoju. Sau khi Shoju đã hoàn tất xong việc học thiền của ông, Mu-nan gọi ông vào trong
phòng của ngài. "Thầy đã về già rồi," ngài nói, "và cho tới
nay như ta được biết, Shoju, con là người độc nhất sẽ thực hiện giáo
pháp này. Đây là một quyển sách. Sách đã được lưu truyền xuống từ
thầy này tới thầy khác đến bảy
đời rồi. Thầy cũng đã thêm vào nhiều điểm theo sự
thông hiểu của thầy. Quyển sách rất quý giá, và ta trao sách lại cho con
để tiêu biểu cho sự kế vị của con."
"Nếu quyển sách là một vật quan trọng đến thế thì
tốt hơn là thầy nên giữ lấy," Shoju trả lời. "Con đã được thụ nhận Thiền không văn tự của thầy
và con thỏa nguyện với chuyện đó như vậy rồi."
"Thầy biết điều đó," Mu-nan nói. "Dù như vậy, tác phẩm này đã được lưu truyền từ thầy này qua thầy
khác tới bảy thế hệ rồi, cho nên con có thể giữ lấy sách như một vật
tiêu biểu là đã được tiếp nhận giáo pháp. Này đây."
Cả hai người tình cờ đang nói chuyện trước một lò
than hồng. Ngay khi Shoju cầm sách vào tay ông liền giúi sách vào trong đống
than ngút lửa. Ông chẳng muốn lưu giữ làm gì.
Mu-nan, ngài chưa từng bao giờ nổi giận trước đây, quát
lên: "Con đang làm gì vậy!"
Shoju hét lại: "Thầy đang nói gì vậy!"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét