Kitano Gempo, tu viện
trưởng của tu viện Eihei, được chín mươi hai tuổi khi ông qua đời vào
năm 1933. Ông đã cố gắng giữ gìn suốt cuộc đời của ông để không bị vướng mắc vào một thứ gì cả. Khi còn là một kẻ khất thực lang thang ở vào
tuổi hai mươi ông bất ngờ gặp gỡ một du khách hút thuốc lá. Vì cùng
đi với nhau xuống một con đường núi,
họ ngừng lại dưới một bóng cây để nghỉ. Du khách mời Kitano hút thuốc,
ông nhận vì lúc đó ông đang rất đói bụng.
"Hút thuốc thế này thật là thú vị," ông nhận
xét. Người kia cho ông một ống điếu
và thuốc lá dư rồi họ chia tay nhau.
Kitano cảm nghĩ: "Những thứ thích thú như thế này có
thể gây phiền nhiễu cho việc thiền định. Trước khi chuyện này đi quá
trớn, ta nên ngưng lại ngay bây giờ." Rồi ông liền quẳng đồ hút thuốc đi.
Khi ông được hai mươi ba tuổi, ông nghiên cứu Kinh Dịch,
học thuyết sâu xa nhất về vũ trụ. Lúc đó là mùa đông
và ông cần một ít quần áo dày. Ông viết thư cho thầy của ông ở cách
xa hằng trăm dặm, nói cho thầy rõ về nhu cầu của ông, và đưa lá thư
cho một du khách nhờ chuyển giao. Cả mùa đông hầu như sắp trôi qua mà
chẳng thấy thư trả lời hay áo quần gửi tới. Do đó Kitano liền nhờ đến sự tiên đoán của Kinh
Dịch, trong đó cũng dạy thuật bói toán, để xem bức thư của ông có bị
thất lạc hay không. Ông thấy rằng quả đúng là thất lạc. Một bức thư
do thầy ông gửi tới sau đó không thấy đề cập gì đến quần áo cả.
"Nếu ta mà tiên đoán
chính xác được mọi chuyện như vậy bằng Kinh Dịch, ta có thể sẽ lơ là
việc thiền định của ta," Kitano nghĩ vậy. Do đó ông liền từ bỏ môn học kỳ diệu này và không bao giờ lại trông cậy vào những
quyền lực của nó nữa.
Khi ông được hai mươi tám tuổi, ông học lối viết thư
họa và thi phú Trung Hoa. Ông trở thành điêu luyện trong
những môn nghệ thuật này đến nỗi thầy ông còn phải ca ngợi ông.
Kitano ngẫm nghĩ: "Nếu ta không ngừng ngay lúc này, thì ta sẽ thành một
thi sĩ, mà không thành một thiền sư." Bởi thế ông chẳng bao giờ viết
một bài thơ nào khác nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét