Thiền sư Soyen Shaku từ giã thế gian này lúc ông sáu mươi
mốt tuổi. Hoàn tất sự nghiệp của đời ông, ông để lại một giáo pháp to lớn, phong phú hơn giáo
pháp của đa số những thiền sư khác rất nhiều. Các học trò của ông thường hay ngủ lúc ban ngày vào giữa mùa hạ, và trong
lúc ông bỏ qua việc này thì chính bản thân ông, ông không bao giờ bỏ
phí một phút nào.
Khi ông chỉ mới mười hai tuổi, ông đã
học hỏi sự suy tư triết lý phái Tendai. Một ngày mùa hạ trời oi nồng
đến nỗi cậu bé Soyen duỗi chân ra và ngủ thiếp đi khi thầy của cậu
vắng xa.
Ba giờ đồng hồ đã trôi qua, khi thình
lình thức dậy cậu nghe thấy thầy của cậu đi vào, nhưng đã quá muộn
rồi. Cậu nằm dài ngay ra đấy, chắn ngang ngưỡng cửa vào.
"Ta xin lỗi con, ta xin lỗi con," thầy của cậu nói
thầm thì, bước cẩn thận qua người của Soyen như thể là bước qua người
vị khách quý nào đó vậy. Sau chuyện này, Soyen không bao giờ còn ngủ
vào buổi trưa nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét