Taiko, một chiến sỹ sống ở Nhật Bản trước thời đại
Tokugawa, học Cha-no-yu, nghi thức uống trà, với Sen no Rikyu, một vị thầy
về sự diễn tả vẻ điềm tĩnh và thoả nguyện có
tính cách thẩm mỹ đó.
Chiến sỹ phụ tá của Taiko tên là Kato lại suy diễn rằng
lòng đam mê nghi thức uống trà của cấp trên của anh ta là một sự sao
lãng công việc quốc gia, cho nên anh quyết định hạ sát Sen no Rikyu. Anh
làm bộ như đến viếng thăm xã giao vị trà sư và được mời uống trà.
Vị trà sư, ông rất khéo léo trong môn nghệ thuật của
mình, nhìn thoáng đã nhận ra ý định của anh chiến sỹ, vì vậy ông mời
Kato bỏ kiếm ở bên ngoài trước khi bước vào phòng dự nghi lễ, giải
thích rằng Cha-no-yu là biểu tượng cho chính sự bình an.
Kato không chịu nghe theo cách đó. "Tôi là một chiến sỹ," anh nói. "Tôi luôn luôn mang kiếm theo với
tôi. Cha-no-yu hay không Cha-no-yu, tôi vẫn giữ kiếm."
"Cũng được thôi. Hãy mang kiếm của
anh vào và dùng chút trà," Sen no Rikyu ưng thuận.
Cái ấm đang sôi trên lửa than. Thình
lình Sen no Rikyu lật ấm nghiêng qua. Hơi nước cháy xèo bốc lên, tỏa ra
đầy khắp cả căn phòng toàn khói và tro bụi. Anh chiến sỹ giật mình chạy ra ngoài.
Vị trà sư xin lỗi. "Đó là lỗi của tôi. Hãy vào trở
lại và dùng chút trà. Tôi cầm kiếm của anh phủ tro bụi đây và tôi sẽ
lau sạch nó rồi đưa lại cho anh."
Trong tình trạng khó khăn lúng túng này anh chiến sỹ nhận
ra rằng anh không thể dễ mà hạ sát được vị trà sư, nên anh bỏ ý định.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét